Xin chào, để tôi nhắc cho bạn nhớ, chúng ta là con người thật sự, có cảm xúc, giới hạn, khát vọng, và cả sự mâu thuẫn, thì nghệ thuật sống là khả năng biến từng khoảnh khắc đời thường thành một tác phẩm đáng nhớ. Không cần quá cao siêu. Đó là cách chúng ta đối diện với chính mình, cách chúng ta yêu thương người khác, và cách ta tạo dấu ấn giữa cuộc sống đầy sóng gió.
Nghệ thuật sống, là:
- Sống có chủ đích nhưng không cưỡng cầu.
- Tôi sẽ lên kế hoạch cho cuộc đời mình, nhưng cũng chấp nhận những khúc quanh bất ngờ như một phần của bản nhạc jazz, không hoàn hảo, nhưng đầy cảm xúc.
- Đơn giản nhưng sâu sắc.
- Tôi sẽ chọn sống chậm lại, bớt tiêu thụ, bớt chứng tỏ, nhưng sẽ cảm nhiều hơn, thưởng thức vị cafe buổi sớm, mưa đêm, ánh mắt người thân.
- Tìm chất thơ trong điều bé nhỏ.
- Tôi sẽ không đợi đến khi giàu có hay nổi tiếng mới sống “đẹp”. Tôi sẽ bắt đầu bằng cách cắm một bình hoa, viết vài dòng nhật ký, hay nói lời tử tế với ai đó.
- Làm những điều mình yêu, và yêu những điều mình làm.
- Có thể tôi không làm được việc “lớn lao”, nhưng mỗi thứ tôi làm đều mang dấu ấn riêng, như một đầu bếp đặt trái tim mình trong từng món ăn.
- Chọn mối quan hệ có chiều sâu.
- Tôi sẽ chọn những người khiến tôi trở thành phiên bản đẹp nhất của chính mình. Ít bạn cũng được, nhưng đủ thật.
- Không sợ tổn thương, vì đó là chất liệu để trưởng thành.
- Tôi sẽ để mình yêu, tin, sai, và học, như một bức tranh chưa hoàn thành, nhưng mỗi vết cọ đều quan trọng.
- Biết khi nào cần im lặng, bởi không phải điều gì cũng cần được phản ứng. Im lặng cũng là một loại khí chất.
Sống thế nào để cuộc sống mang phong cách nghệ thuật
- Buổi sáng: Thức dậy không lướt điện thoại, pha một ly cà phê, thiền hoặc mở một bản nhạc không lời.
- Trong ngày: Làm việc với sự hiện diện thật sự, không bị xé nhỏ bởi hàng tá tab trình duyệt.
- Cuối ngày: Dành 15 phút viết một dòng thơ, vẽ nguệch ngoạc, hoặc lắng nghe ai đó với toàn bộ trái tim.
- Cuối tuần: Đi lang thang đâu đó, không để “check-in” mà để “check-in với tâm hồn mình”.
Vì cuối cùng…
“Nghệ thuật sống không phải là tránh giông bão, mà là học cách khiêu vũ dưới mưa.”
Đó là cách tôi sẽ sống, một đời không hoàn hảo, nhưng thật sự có hồn.
Bạn nghĩ sao? Bạn đang sống theo phong cách nào?